Chương 3

Tên truyện: [MDTS] Truy Nghi.

Tác giả: Tô Ngự Tử.

Edit: Dao Quang 42.

_______

Nếu như hắn đã biết lại vờ như không biết, có phải chứng tỏ hắn chỉ xem ta như những người huynh đệ khác. Nếu như hắn không thích nam, bốn năm đoạn tình cảm này không được đáp lại, nói qua là qua.

Nhưng... Y không nghĩ đến chuyện buông tay, mặc dù biết như vậy là không đúng.

......

"Tư, Tư Truy?" Trong bóng tối, ánh trăng nhợt nhạt chiếu trước giường hiện lên thân hình người kia đứng yên. Lam Cảnh Nghi xoa đôi mắt mơ mơ màng màng ngồi dậy, tưởng mình bị hoa mắt, hơn nửa đêm rồi sao Tư Truy còn ở trong phòng hắn thế?

"Là ta." Lam Tư Truy nói.

Nghe giọng nói quen thuộc, Lam Cảnh Nghi mới xác định được người trước mặt là Lam Tư truy. "Sao ngươi lại tới đây?"

"......" Lam Tư Truy không vội trả lời. Y cũng không biết, ngủ không được, ra ngoài một chút, đi tới đi lui liền đến phòng Lam Cảnh Nghi. "Ta ngủ không được."

"Ngủ không được?" Lam Cảnh Nghi lẩm bẩm. "Chờ ta mặc thêm áo ngoài, chúng ta vào trong viện đình hóng gió một lát."

"Ừ." Kỳ thật, ngươi chỉ mặc áo trong ngồi trên giường cùng ta nói chuyện phiếm cũng được.

"Tư Truy, lại đây." Lam Cảnh Nghi ngồi lên ghế đá trong đình, hướng Lam Tư Truy vẫy tay. "Ta cho ngươi xem thứ tốt."

"Cái gì?"

Lam Cảnh Nghi thần thần bí bí từ dưới bàn lấy ra một bầu thiên tử tiếu. "Tang tang tang tành! Ta lấy từ sàn nhà tĩnh thất tới đó."

"Cảnh Nghi, hồ nháo. Ngươi sao có thể lấy... Trước không nói cái này, Vân Thâm Bất Tri Xứ cấm rượu, ngươi quên rồi?"

"Chậc, ngươi không nói ta không nói, ai biết được?" Lam Cảnh Nghi đem bầu rượu mở ra, ngửi thử một chút, đem rượu rót vào chén nhỏ. "Thử xem, ngươi có từng uống ở quán rượu chưa?"

"Ngươi uống rồi?" Lam Tư Truy nhướng mày.

"Đương nhiên." Lam Cảnh Nghi cười rộ lên, răng nanh nghịch ngợm ló ra.

Lam Tư Truy: "Ngươi uống với ai? Uống lúc nào? Sao ta không biết?"

Khóe miệng Lam Cảnh Nghi cứng đờ. Chết rồi, bị phát hiện. "Ta nếm có một chút thôi, không uống nhiều lắm, cũng không có uống nữa. Tới, ngươi nếm thử đi."

Lam Cảnh Nghi đem chén rượu đẩy đến trước mặt Lam Tư Truy.

"......"

Mang theo giận dữ, Lam Tư Truy im lặng đem chén rượu một hơi cạn sạch.

"Bang!" Là âm thanh đầu chạm vào bàn.

Lam Cảnh Nghi: "... Tư Truy? Say rồi?" Quả nhiên là đứa trẻ Hàm Quang Quân nuôi lớn, tửu lượng cũng giống như ngài ấy.

Lam Cảnh Nghi đem Lam Tư Truy kéo lên, đỡ cánh tay, đem người về trong phòng. Lúc đến bên mép giường chuẩn bị buông người, bên hông đột nhiên nắm chặt.

Lam Cảnh Nghi:?

Thiên hồi luân chuyển, hắn bị đè ở trên giường. Tư Truy bây giờ so với ngày thường có chút bất đồng, lúc này ánh mắt y càng thêm nghiêm túc, thâm trầm.

"Tư Truy?" Lam Cảnh Nghi đẩy đẩy y.

"Ngươi không được thích người khác." Y nói. "Không thể cùng những người khác uống rượu, không thể ở trước mặt ta nói tới người khác, không thể......"

Lam Cảnh Nghi: "......" Uống rượu rồi còn lảm nhảm thành như vậy. "Được được, không thích người khác, không cùng người khác uống rượu, không nghĩ tới người khác. Chỉ nghĩ tới ngươi, chỉ sủng ngươi, được không?"

"Ừ."

"Vậy ngươi đè ta làm gì?"

Lam Tư Truy hơi cúi đầu nghĩ nghĩ. "Ngươi..."

"Không phải ta, là ngươi muốn làm gì? Tỉnh tỉnh, ta cùng người uống say tính toán làm gì. Lên đây, nằm trên giường nghỉ ngơi." Lam Cảnh Nghi muốn đẩy y,... Đẩy không nổi.

Lam Tư Truy không chịu đứng dậy. Nghiêng đầu, hình như nghĩ đến cái gì đó. Một lát sau, bàn tay y duỗi đến sau đầu Lam Cảnh Nghi, nhéo sau cổ. Bởi vì hơi dùng lực nên Lam Cảnh Nghi phải bất đắc dĩ ngửa ra sau, cần cổ tuyết trắng cùng yết hầu nhô lên thẳng lăng lăng đập vào mắt.

"Ngươi làm gì?" Lam Cảnh Nghi kinh ngạc.

Lam Tư Truy nuốt nước miếng. "Khát."

Rót cho y chén nước, cuối cùng cũng an phận, ngoan ngoãn ôm gối đầu của Lam Cảnh Nghi ở trên giường mà ngủ.

Lam Cảnh Nghi đem y đẩy vào bên trong, chính mình nằm bên ngoài, nâng chân bắt chéo gối cánh tay lên trán nằm ở trên giường, nhìn chằm chằm nóc nhà xuất thần.

Tư Truy......

Hôm sau, trời vừa sáng, Lam Tư Truy liền tỉnh. Nhìn thấy Lam Cảnh Nghi ngủ say phía đối diện, y sửng sốt, tay chân nhẹ nhàng xốc chăn lên, xuống giường.

Ba tháng sau.

Sự kiện tân nương trong đêm tân hôn bị cắn nuốt linh hồn, địa điểm phát sinh ở khu vực Lam gia quản lý.

Kèn trống nổi lên, rặng mây trải dài, mười dặm hồng trang, đón tân nhân, cùng quân gặp, song hoan hỷ ý.

Kèn trống nổi lên, tiền giấy bay khắp nơi, thân vải trắng, đưa tiễn người xưa, cùng quân ly biệt, chia ly trong nước mắt.

"A Liên!" Chu Kỳ Quan nhào lên nằm sấp trên quan tài, nhìn nữ tử sắc mặt xanh trắng nằm bên trong, khóc than. "Sao lại thế... Sao ngay ngày ta thành hôn lại bỏ ta mà đi."

Chu Kỳ Quan, Mộ Diêu Liên âm lịch mười sáu tháng hai ngày đại hôn. Một người là công tử nhà huyện lệnh, một người là nữ nhi nhà phú thương, thanh mai trúc mã, hai nhỏ vô tư.

"Thật là đôi uyên ương mệnh khổ..." Lam Cảnh Nghi ôm cánh tay, lắc đầu thở dài.

"Cảnh Nghi, ngươi không cảm thấy Chu công tử này có chút cổ quái sao?" Lam Tư Truy cau mày nói.

"A?" Lam Cảnh Nghi quay đầu nhìn Lam Tư truy. "Sao lại nói vậy?"

"Mộ cô nương đã tạ thế hai ngày, nhìn hành động của hắn, giống như đặc biệt diễn kịch cho chúng ta xem."

Lam Cảnh Nghi: "......" Hắn không nghĩ tới còn có khả năng này, cho rằng là ai cùng ái nhân âm dương cách biệt cũng đều như vậy.

"Ngươi tới trễ, không biết trong đó còn có ẩn tình." Lam Tư Truy đem hắn kéo đến một góc im lặng. "Có phải ta không phát tín hiệu cho ngươi, ngươi thật sự tính ở bên ngoài chơi suốt ba ngày?"

Lam Cảnh Nghi xấu hổ gãi gãi đầu. "Cái gì mà gọi là ham chơi? Ta... Kia gọi, gọi cái kia cái gì, Ừ... Không đúng. Ta không ham chơi, ta gặp người quen, cho nên mất chút thời gian."

Lam Tư Truy: "Người quen?"

"......" Lam Cảnh Nghi chột dạ quay đầu đi. "Ừ."

"Người quen nào?" Lam Tư Truy nhíu mày.

"...Là, Nhiếp tông chủ."

Mặt Lam Tư Truy tối sầm lại. "Ta nói rồi, không được quá mức thân cận với hắn, người này lòng dạ thâm sâu tâm thuật bất chính. Chẳng lẽ ngươi chưa từng nghe qua những tin đồn đó, lỡ như hắn có ý định hại ngươi thì sao?"

"Sao có thể? Lúc nãy ta gặp được hắn, hắn đang cùng Giang tông chủ...... Ôi chao?" Hô! Còn kịp thời dừng xe lại, bằng không họa là từ ở miệng ngươi mà ra, Lam Cảnh Nghi! "Lời đồn kia là giả."

"Lam Cảnh Nghi." Lam Tư Truy ngữ khí đạm lạnh, mặt vô biểu tình, lại làm người nghe lông tơ dựng đứng. "vì sao ngươi đối với ai cũng không có phòng bị như vậy?"

"Ta có mà." Lam Cảnh Nghi ở trong lòng run bần bật, bởi vì Lam Tư Truy bắt lấy tay hắn dùng sức, hắn biết Lam Tư Truy tức giận. Nhưng sắc mặt lại không chút thay đổi nào.

"Vậy ngươi... tính làm.. Bỏ đi nói chính sự, Chu Kỳ Quan cùng Mộ Diêu Liên là thanh mai trúc mã không giả, nhưng ta nghe được, Chu Kỳ Quan thích người khác, mà Mộ Diêu Liên đối với Chu Kỳ Quan một người thầm thương thôi."

Hắn còn chưa nói xong, Lam Cảnh Nghi đã vội vã xen vào. "Cho nên Mộ Diêu Liên chết cùng Chu Kỳ Quan có quan hệ? Nếu là người làm, tìm quan phủ báo là được, cần đến chúng ta làm gì?"

"Không, không phải người làm. Là tà túy tác quái, Mộ Diêu Liên là chết do phệ hồn."

"Phệ hồn?"

"Đúng vậy, linh hồn bị cắn nuốt."

Hết chương 3.

04

Nhận xét

GÓC CẢNH BÁO!!!

Không đọc truyện bê đê quá 180 phút/ngày, nếu không sẽ bị ảo truyện, nhìn đâu cũng thấy bê đê (* ^ ω ^), (´ ∀ `*), ٩ (◕‿◕。) ۶, ☆ *: .。. o (≧ ▽ ≦) o .。.: * ☆, (o ^ ▽ ^ o), (⌒ ▽ ⌒) ☆, <( ̄︶ ̄)>, 。.: ☆ *: ・ ‘(* ⌒ ― ⌒ *))), ヽ (・ ∀ ・) ノ, (´。 • ω • 。`), ( ̄ω ̄), `;: ゛; `; ・, (° ε °), (o ・ ω ・ o), (@ ^ ◡ ^), ヽ (* ・ ω ・) ノ, (o_ _) ノ 彡 ☆, (^ 人 ^), (o´ ▽ `o), (* ´ ▽ `*), 。 ゚ (゚ ^ ∀ ^ ゚) ゚。, (´ ω `), (((o (* ° ▽ ° *) o))), (≧ ◡ ≦), (o´∀`o), (´ • ω • `), (^ ▽ ^), (⌒ω⌒), ∑d (° ∀ ° d) ╰ (▔∀▔) ╯, (─‿‿─), (* ^ ‿ ^ *), ヽ (o ^ ^ o) ノ, (✯◡✯), (◕‿◕), (* ≧ ω ≦ *), (☆ ▽ ☆), (⌒‿⌒), \ (≧ ▽ ≦) /, ヽ (o ^ ▽ ^ o) ノ, ☆ ~ (‘▽ ^ 人), (* ° ▽ ° *), ٩ (。 • ́‿ • ̀。) ۶, (✧ω✧), ヽ (* ⌒ ▽ ⌒ *) ノ, (´。 • ᵕ • 。`), (´ ▽ `), ( ̄ ▽  ̄), ╰ (* ´︶` *) ╯, ヽ (> ∀ <☆) ノ, o (≧ ▽ ≦) o, (☆ ω ☆), (っ ˘ω˘ς), \ ( ̄ ▽  ̄) /, (* ¯︶¯ *), \ (^ ▽ ^) /, ٩ (◕‿◕) ۶, (o˘◡˘o), \ (★ ω ★) /, \ (^ ヮ ^) /, (〃 ^ ▽ ^ 〃), (╯✧ ▽ ✧) ╯, o (> ω <) o, o (❛ᴗ❛) o, 。 ゚ (T ヮ T) ゚。, (‾́ ◡ ‾́), (ノ ´ ヮ `) ノ *: ・ ゚, (b ᵔ ▽ ᵔ) b, (๑˃ᴗ˂) ﻭ, (๑˘︶˘๑), (˙꒳ ˙), (* ꒦ ິ ꒳꒦ ີ), ° ˖✧◝ (⁰▿⁰) ◜✧˖ °, (´ ・ ᴗ ・ `), (ノ ◕ ヮ ◕) ノ *: ・ ゚ ✧, („• – •„), (.❛ ᴗ ❛.), (⁀ᗢ⁀), (¬‿¬), (¬‿¬), (*  ̄ ▽  ̄) b, (˙▿˙), (¯▿¯),.