(RESET)Chương 1

R1

Đoạn mở đầu có tình tiết ép buộc quan hệ(18 cấm mô tả), đọc cẩn thận.


Nếu cuộc sống này như máy tính có một nút nguồn để mở máy(power button), chỉ cần ấn một lần là có thể bắt đầu lại, vậy bạn hi vọng mình sẽ sống như thế nào?

Bất kể làm lại bao nhiêu lần, nếu chỉ sống hoài một cách như vậy, nó cũng chỉ tăng thêm gánh nặng cho máy và giảm tuổi thọ của máy xuống thôi.

Những ngày gần đây lúc nhìn đứa bé đó, tôi sẽ thường nghĩ vậy. . . Có lẽ có một ngày tôi đủ can đảm, dùng cuộc đời sau này của mình đổi lại một lần Reset.

*

『Paradise Island 』nằm giữa nơi hoang mạc, được mệnh danh là trung tâm giải trí phức hợp lớn nhất thế giới. Nhưng thật ra nó chỉ là tòa nhà cao tầng nhìn không thấy điểm cuối. Từ phòng âm nhạc, rạp chiếu phim, các vũ trường, nhà hàng hay cửa hàng, ngay cả người trưởng thành mới có thể vào sòng bạc, võ đài, nhảy thoát y. . .Cái gì cần có đều có cả. Tầng càng lên cao, các yêu cầu về chi phí và địa vị của khách hàng về kinh tế xã hội cũng phải càng cao. Từ tầng 150 phải có thẻ hội viên của các câu lạc bộ, tất cả loại giải trí ca nhạc hay sắc đẹp đó bình thường hay bất thường, tất cả đều diễn ra trong tòa nhà 200 tầng uốn lượn này.

Mà đêm nay lại là một đêm hoan lạc, ở tầng 190 có một căn phòng được trải thảm nhung sang trọng, một chàng trai mảnh mai xinh đẹp bị ba người khách thay nhau dày vò, phát ra tiếng thở đốc đau khổ nhưng lại hấp dẫn người nghe.

"A. . ."

Mái dài của cậu rối tung trải dài trên giường lớn, hai chân mở lớn, tinh dịch và gel bôi trơn bên trong hậu môn đồng thời có một cây gậy mát sa và dương vật của một người khách cùng nhét vào, tay phải cầm dương vật đang cương cửng của người đàn ông khác.

Gã khách còn lại ngồi trên mép giường vịn tay ghế vây xem, gã chỉ mặc một áo choàng tắm thoải mái, nhàn rỗi nói chuyện, "Ê, mấy ông có biết tin đồn của cậu ta không?"

"Hả?" Chỉ có người đàn ông đang bị cầm dương vật trả lời, tên khác thì tăng cường độ của gậy mát sa lên, bên trong hậu huyệt nóng ẩm của nam kĩ nhỏ dùng sức ra vào.

"A, a, không, đừng. . . Mau lấy ra. . ." Đây là lần thứ ba trong đêm mà cậu chàng bị làm chảy nước mắt, bởi vì đau đớn và khoái cảm trên thân thể mà co quắp. Người khách phía sau lại đâm thật mạnh vào cơ thể cậu lần nữa, không lâu sau đã ra vào trong cơ thể mềm dẻo và rắn chắn ấy.

Hắn rút cây gậy mát sa và bộ phận đã mềm xuống, chàng trai xinh đẹp đang nằm sấp trên giường không ngừng run rẩy khóc, "Hức. . ." Nhưng vẫn ngoan ngoãn giúp gã khách khác thủ dâm.

". . .Mày nói là chuyện mất trí nhớ?" Tên vừa được lên đỉnh bình ổn lại hơi thở mới trả lời.

"Ừ, nghe nói cậu ta bị chuyện kích thích sẽ mất trí nhớ, quên hết chuyện trước kia." Người đàn ông trên ghế nói, như thể đối tượng bọn họ đang thảo luận không có trong phòng vậy, "Mày không thấy lúc vào cửa, ánh mắt của cậu ta đơn thuần như trang giấy trắng đó sao?"

"Biết biết." Tên bị cầm dịu dàng vuốt ve mái tóc mềm mại kia, đổi lại đôi mắt ẩm ướt tràn đầy yêu mếm như cún nhỏ của đối phương, "Ngoan. . . ." Gã xoay cậu nam kỹ về hướng mình, sau đó dùng tư thế bình thường nhất tiến vào cơ thể ấm áp ấy.

"A. . ."

Nhìn hai người trên giường như đôi tình nhân đang làm tình, tên ngồi trên ghế nở một nụ cười hư hỏng, "Chờ một hồi thử thì biết." Hắn cầm hộp bao cao su nhỏ trên bàn trà lên, bên trong là đôi kim tai đã được khử độc.

Người vừa mới cao trào nhún nhún vai, "Sao cũng được."

Bọn họ đi đến mép giường, một trái một phải đem hai tay nam kỹ tách ra còng vào đầu giường, "Mấy người. . . muốn làm gì?" Trong lòng chàng trai với mái tóc dài hiện lên cảm giác bất an, mà ở giữa hai chân cậu gã ta không ngừng đưa đẩy, nhắm mắt hưởng thụ khoái cảm ở bên trong bởi vì căng thẳng mà luôn co chặc lại.

Một người cúi đầu xuống hôn cổ cậu, vuốt ve khuôn ngực đỏ ửng, kêu tên khác lấy đôi kim ra.

"Không muốn. . . Không. . . Đừng để họ làm mà. . .Xin ngài!"

Cậu nam kỹ càng cầu xin, thì đôi chân càng bị kéo căng hơn. Đôi châm nhỏ cuối cùng cũng xuyên qua nơi nhạy cảm ở đầu vú, làm cậu phát ra tiếng thét ghê người, cũng bởi vì vậy mà tên kia lại lên đỉnh. Bởi vì quá đau thêm cả sợ nữa càng khóc lớn, trên miệng lại bị nhét một cái ống to có thuốc kích thích có thêm thành phần gây ảo giác. Sau khi ý thức dần mơ hồ, ba tên kia làm cùng nhau hoặc thay phiên đùa giỡn với thân thể cậu, để cho cậu dần chìm trong đau đớn vừa vui sướng. Cây châm cuối cùng cũng đã xuyên rách qua làn da cậu, chỉ là cậu còn cảm giác được đau đớn nữa, nhưng bởi vì sợ hãi và mệt mỏi đã ngất đi.

Đối với một nam kỹ đêm dài này cuối cùng đã kết thúc, cậu bị đuổi về tầng 185 nơi ở của cậu. Sáng 10h, một người đàn ông đeo khẩu trang, mang chiếc tạp dề chống thấm nước vào phòng.

Phần lớn các tầng 180-185 đều là những người làm phục vụ và người nhà của họ làm việc cho các câu lạc bộ VIP trên các tầng cao hơn, chủ yếu là bồi bàn, đầu bếp, pha chế và gái mại dâm. Nhưng chỉ có tầng 185 là đặc biệt, cần có thẻ mới có thể vào, sống trong sự giám sát và theo dõi của toàn bộ nhân viên và máy an ninh.

Không gian bên trong rất lớn, có cả phòng bơi, Spa, các thiết bị tập gym, thư viện nhỏ, phòng hát,. . . Người sống cũng chỉ có 5. Hai người phụ nữ, ba người đàn ông, dù là tự nguyện hay bị ép buộc, họ đều là những người bán dâm đắt giá nhất ở đây.

Ngô Lương làm việc trên tầng 185. Hắn là một bác sĩ, năm 28 tuổi được mời đến nơi này, ngoài sự xuất sắc ra thì ngoại hình đẹp cũng là trong những nguyên nhân được mời tới nơi này. Hắn đã nhận công việc này 5 năm rồi, ban đầu đến đây bởi vì ở đây tiền lương cao và thời gian ngắn hơn so với bệnh viện nhiều, nhưng hắn lại chứng kiến tội ác ở đây hằng ngày từ từ thay đổi tính cách bình tĩnh xu nịnh của mình.

Đi vào căn phòng quen thuộc, thảm trạng của người trên giường làm hắn thở dài. Đến nơi này hắn đã nhận ra một điều, tiền không thể làm cho người cao quý hơn, nhưng sẽ khiến họ bộc lộ bản tính, trở về trước đây. Người phục vụ phía sau hắn đã xả xong nước ấm vào bồn tắm, trở vào phòng giúp hắn đem 'người bệnh' đỡ dậy, cậu tựa vào vai bác sĩ mặc áo sơ mi đen, mơ hồ mở mắt ra.

"Ưm. . . ?"

Cậu nghi ngờ nhìn người đang ôm mình vào phòng tắm, đối phương mang khẩu trang, mái tóc đen được chải chỉnh tề, chỉ là đôi mắt ánh lên vẻ không vui mấy, nhưng không biết tại sao lại cảm thấy người này rất thân thuộc, "Anh là ai?"

"Bác sĩ." Đoạn đối thoại như vậy trong tháng này đã diễn ra vài lần rồi, Ngô Lương chỉ trả lời theo bản năng.

"À. . ." Cậu nhắm mắt lại, sau lại phát hiện gì đó mà mở bừng mắt ra, "Tôi không mặc quần áo!"

"Bởi vì bây giờ tôi phải giúp cậu tắm." Hắn trả lời. Đây là công việc trong 5 năm này của hắn, bác sĩ riêng và chăm sóc cho những kỹ nam cao cấp.

Chàng trai với mái tóc dài mặt đỏ lên, ngọ ngoạy người muốn đứng lên, "tôi tự tắm được mà. . .A." Một số nơi trên người truyền đến cảm giác đau nhứt, cậu cúi đầu xuống nhìn thân thể chồng chất vết thương của mình, vẻ mặt trở nên trắng bệch.


Nhận xét

GÓC CẢNH BÁO!!!

Không đọc truyện bê đê quá 180 phút/ngày, nếu không sẽ bị ảo truyện, nhìn đâu cũng thấy bê đê (* ^ ω ^), (´ ∀ `*), ٩ (◕‿◕。) ۶, ☆ *: .。. o (≧ ▽ ≦) o .。.: * ☆, (o ^ ▽ ^ o), (⌒ ▽ ⌒) ☆, <( ̄︶ ̄)>, 。.: ☆ *: ・ ‘(* ⌒ ― ⌒ *))), ヽ (・ ∀ ・) ノ, (´。 • ω • 。`), ( ̄ω ̄), `;: ゛; `; ・, (° ε °), (o ・ ω ・ o), (@ ^ ◡ ^), ヽ (* ・ ω ・) ノ, (o_ _) ノ 彡 ☆, (^ 人 ^), (o´ ▽ `o), (* ´ ▽ `*), 。 ゚ (゚ ^ ∀ ^ ゚) ゚。, (´ ω `), (((o (* ° ▽ ° *) o))), (≧ ◡ ≦), (o´∀`o), (´ • ω • `), (^ ▽ ^), (⌒ω⌒), ∑d (° ∀ ° d) ╰ (▔∀▔) ╯, (─‿‿─), (* ^ ‿ ^ *), ヽ (o ^ ^ o) ノ, (✯◡✯), (◕‿◕), (* ≧ ω ≦ *), (☆ ▽ ☆), (⌒‿⌒), \ (≧ ▽ ≦) /, ヽ (o ^ ▽ ^ o) ノ, ☆ ~ (‘▽ ^ 人), (* ° ▽ ° *), ٩ (。 • ́‿ • ̀。) ۶, (✧ω✧), ヽ (* ⌒ ▽ ⌒ *) ノ, (´。 • ᵕ • 。`), (´ ▽ `), ( ̄ ▽  ̄), ╰ (* ´︶` *) ╯, ヽ (> ∀ <☆) ノ, o (≧ ▽ ≦) o, (☆ ω ☆), (っ ˘ω˘ς), \ ( ̄ ▽  ̄) /, (* ¯︶¯ *), \ (^ ▽ ^) /, ٩ (◕‿◕) ۶, (o˘◡˘o), \ (★ ω ★) /, \ (^ ヮ ^) /, (〃 ^ ▽ ^ 〃), (╯✧ ▽ ✧) ╯, o (> ω <) o, o (❛ᴗ❛) o, 。 ゚ (T ヮ T) ゚。, (‾́ ◡ ‾́), (ノ ´ ヮ `) ノ *: ・ ゚, (b ᵔ ▽ ᵔ) b, (๑˃ᴗ˂) ﻭ, (๑˘︶˘๑), (˙꒳ ˙), (* ꒦ ິ ꒳꒦ ີ), ° ˖✧◝ (⁰▿⁰) ◜✧˖ °, (´ ・ ᴗ ・ `), (ノ ◕ ヮ ◕) ノ *: ・ ゚ ✧, („• – •„), (.❛ ᴗ ❛.), (⁀ᗢ⁀), (¬‿¬), (¬‿¬), (*  ̄ ▽  ̄) b, (˙▿˙), (¯▿¯),.